3. XƯƠNG CHI TRÊN 1- XƯƠNG ĐÒN: 1.2- MÔ TẢ: BỜ SAU MẶT TRÊN TH ÂN ĐẦU NGOÀI ĐẦU CÙNG VAI BỜ TRƯỚC ĐẦU TRONG DIỆN KHỚP CÙNG VAI ĐẦU ỨC DIỆN KHỚP ỨC MẶT DƯỚI ĐƯỜNG THANG RÃNH DƯỚI ĐÒN CỦ NÓN ẤN DÂY CHẰNG SƯỜN ĐÒN. 4. better than large branches with diameter of 1 cm. Blue bell cuttings developed best at NAA concentrations of 750 and 1,000 ppm had the longest shoot and root length, and highest number of leaves, number of giữa các nồng độ NAA có sự khác biệt nhau qua phân tích thống kê ở mức ý nghĩa 1%, nồng độ NAA 750 ppm (31 - Bản đồ canh tác lúa tại tỉnh An Giang năm 2007. - Bản đồ canh tác lúa tại tỉnh An Giang năm 2010. - Bản đồ thay đổi các mô hình canh tác lúa tại tỉnh An Giang trong giai đoạn 2007- 2010. Qua đó cho thấy sự thay đổi của các mô hình canh tác lúa tại An Giang trong giai Hướng dẫn cách giâm cành. Bước 1: Chuẩn bị. Bước 2: Cắt cành giâm. Bước 3: Kích rễ mọc nhanh. Bước 4: Chuẩn bị đất trồng. Bước 5: Tiến hành giâm cành vào đất. Bước 6: Chăm sóc cành sau khi giâm. Bước 6: Di chuyển cành giâm sang chậu lớn hoặc trồng trong vườn. Rate Tuy nhiên, ông Naito của Nihon Agri nói rằng dâu hay nho trồng ở Trung Quốc và Hàn Quốc có vẻ ngoài ngon lành nhưng hương vị không bằng hàng Nhật và giá chỉ nhỉnh hơn 30% đồ Nhật. Ông cho biết điều quan trọng là phải hạ giá bằng việc canh tác tại địa phương trong khi đẩy dQytTyq. Hán Việt Sàng hí thế thânThể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, NPEdit Kỳ VânCâu chuyện rất đơn giản, chính như tựa đề mọi người đọc. Câu chuyện về những cảnh nóng trong phim, xoay quanh một đám nam nhân và một nữ diễn viên chuyên đóng thế thân. Cuộc sống không dễ dàng, có thể kiếm được nhiều tiền hơn thì có khổ nữa cô vẫn sẽ cốt truyện, chủ nhục. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ~~ Hey guys! ? Hoje iremos falar sobre uma dúvida muito comum no Inglês, que é o uso de “THAN” /æn/ e “THEN” /ɛn/ . Pode ser confuso às vezes pois as duas palavras têm sons similares e geralmente são escritos incorretamente. Por isso, iremos aprender usar em frases comuns do dia a dia! Let’s do this! ? Primeiramente, vamos analisar a pronúncia dessas duas palavras. Ambas são escritas com o “TH”, e neste caso, você poderá sentir uma vibração na sua garganta quando for falar. “THAN” com “A” é utilizado para fazer comparações sobre algo com outra coisa. Uma dica é lembrar da palavra “comparar”, pois ela possui “A” e é utilizada para fazer relacionar algo ou alguém. For example I’d rather have a salad than a hamburger. a Better than Indica qual será o preferido. Por exemplo I like chocolate better than vanilla. Ou seja, neste caso, eu prefiro chocolate do que baunilha. b Older than Indica quem é mais velho. Por exemplo I’m older than my sister. Significa então que eu sou mais velha que minha irmã. c Taller than Significa “mais alto que”. d Cheaper than Significa “mais barato que”. e More expensive than Significa “mais caro que”. Já o “THEN” com “E” é usado para indicar tempo, como então ou depois. Lembre-se da palavra “tempo” então, depois For example I’m going to work out, then study English. a And then Significa “e então” Por exemplo I got home, and then I had dinner. Tempo específico I’ll leave at 7pm. Can you pick me up then? I’ll be available soon. We can talk then. Indica condição If ____, then ____. Por exemplo If you don’t call me back, then I’ll be very worried. Espero que tenham gostado das dicas do post de hoje! Thank you so much guys! I’ll see you next week or every day on social media! Follow me on Instagram, Twitter and Facebook! Edit Tiểu Vũ YY Lâm Tiêu Tiêu không phải lần đầu tiên thế thân diễn cảnh giường chiếu, đối với với ống kính, nhóm nhân viên công tác hay kiểu quần áo thế này, cũng sớm đã quen thuộc. "A Uyển, em đã nghĩ kỹ chưa?" Thẩm Thư Lạc dùng ánh mắt nhu hòa nhìn cô, anh mặc một kiện âu phục đen, từng đừng kim mũi chỉ như may như đo, làm nổi bật khí chất thư sinh nho nhã cấm dục. Tác dài xoã tung, Lâm Tiêu Tiêu là không có lời kịch. Cô đưa lưng hướng về ống kính, đối mặt với người đang ngồi trên ghế sô pha là Thẩm Thư Lạc, chậm rãi cởi bỏ từng nút thắt của sườn xám, tiến tới. Cô bước từng bước đến dưới ánh mắt chăm chú của anh, toàn thân trần trụi mà ngồi lên đùi người đàn ông. Dựa theo kịch bản, Lâm Tiêu Tiêu cầm tay anh ấn lên khuôn ngực trần trụi của chính mình. Ống kính sẽ phóng đại từng động tác, từng chỗ trên thân thể cô, tuyệt không quay mặt, bởi vậy chỉ có Thẩm Thư Lạc mới nhìn được khuôn mặt đỏ bừng như máu của cô. "Khẩn trương sao?" Thẩm Thư Lạc hạ giọng thấp đến chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe, nhẹ nhàng hỏi. Lâm Tiêu Tiêu cực kì ngoài ý muốn, vậy mà anh lại nói chuyện với mình, dù sao đối phương cũng có thanh danh ảnh đế vang dội, mà mình chỉ là diễn viên nhỏ mười tám tuyến diễn viên quần chúng không tên tuổi chưa kể còn chả có vai diễn gì đáng nói, đơn thuần là diễn viên thế thân cảnh nóng tép riu. Cô ngẩn người trong chốc lát, mới thấp giọng nói "Không phải." "Yên tâm, kỹ thuật của tôi rất tốt." Thẩm Thư Lạc nở nụ cười. Kỹ thuật? Lâm Tiêu Tiêu còn chưa kịp phản ứng, đối phương liền cúi người miệng ngậm lấy đầu vú, lập tức, một hồi cảm giác tê dại phóng thẳng lên sống lưng. Thông thường phim kích tình, trừ phi đạo diễn đặc biệt yêu cầu, thường chỉ làm dáng vẻ, ví dụ như hôn môi cũng chỉ là bờ môi đụng hờ, sẽ không hôn lưỡi. Nhưng Thẩm Thư Lạc không chỉ đơn thuần ngậm lấy, dùng kỹ xảo diễn mà thật sự dùng đầu lưỡi liếm láp khiến đầu vú cương cứng, dẫn đến Lâm Tiêu Tiêu suýt nữa kêu ra tiếng. "A Uyển, giờ em hối hận cũng đã muộn." Thẩm Thư Lạc ngẩng đầu lên, đọc lời kịch, ánh mắt sâu lắng đến đáng sợ. Hắn chặn ngang đem cô bế lên, ném lên trên giường lớn. Giường có đệm lò xo dày cùng phủ đầy chăn, nên không hề đau đớn, còn ẩn ẩn tia kích Tiêu Tiêu bị quăng ngã xuống, như là rớt vào tầng mây êm ái. Cô không phải diễn viên chuyên nghiệp, sẽ không diễn kịch, cũng không cần diễn mặt nên toàn bộ biểu tình đều chân thật. Cô có chút xuất thần mà nhìn Thẩm Thư Lạc kéo cà- vạt, cởi xuống âu phục cùng sơmi, cuối cùng lộ ra cơ bụng rắn chắc đẹp mắt. Thẩm Thư Lạc không hổ là ảnh đế nổi lên bằng thực lực, lúc trước vì diễn vai bệnh nhân liền tự ép buộc mình gầy đi mười cân, hiện giờ vì diễn vai sát thủ lại luyện được cơ bụng tám múi. Lâm Tiêu Tiêu đang suy nghĩ miên man, đột nhiên cảm giác có cái vật cưng cứng chống tại hạ thân của mình. Vừa nghĩ lung tung lại nhận ra vậy mà chính mình cùng đương kim ảnh đế thân mật tiếp xúc, cô nửa hưng phấn nửa e lệ mà đỏ mặt. Đúng lúc người đang ngẩn ra thì, Thẩm Thư Lạc đã dùng thân hình tinh tráng đè lên cô. Anh dùng một tay túm lấy cổ tay cô, đem hai tay đều giam cầm tại đỉnh đầu, sau đó bắt chước động tác làm tình, ấn xuống một cái như đang đâm vào. Edit Tiểu Vũ YY Lâm Tiêu Tiêu trăm triệu lần không nghĩ tới, người đánh vỡ khung cảnh quỷ dị này lại chính là Hồ Điệp. "Tiêu Tiêu, cậu có biết ai vừa ký tên cho tớ kooooo!" Hồ Điệp chạy tới nhanh như chớp, mặt đỏ bừng bừng, hưng phấn không khác gì bị thần kinh. Chạy tới gần, mới thấy cả người Lâm Tiêu Tiêu ướt như chuột lột, đang nhỏ nước tong tong, Hồ Điệp kinh ngạc "Ơ, sao cả người cậu đều bị ướt vậy?" "Tớ...... không cẩn thận rớt xuống bể bơi." "Quần áo Thẩm Thư Lạc cũng ướt đẫm, chẳng lẽ hai người kéo nhau rơi vào?" "......" Lâm Tiêu Tiêu cuối cùng cũng biết, cái gì gọi là không sợ đối thủ mạnh như hổ mà chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Thẩm Thư Lạc nghiêng đầu hoà giải "Đi tới nhà anh thay quần áo đi, lỡ bị cảm lạnh thì không tốt đâu." Không đợi đương sự Lâm Tiêu Tiêu gật đầu, Hồ Điệp sớm hứng thú ngời ngời mà nhanh nhảu "Được ạ!" Thẩm Thư Lạc đưa các cô đi ra ngoài, đi được một lát, Lâm Tiêu Tiêu vẫn không nhịn nổi, quay đầu lén nhìn Phó Hi một cái. Anh vẫn cố chấp đứng tại chỗ, khác xa khung cảnh ầm ĩ sôi nổi đằng sau, tựa như bị ngăn cách thành hai thế giới vậy. Khoảng cách khá xa, kỳ thật không rõ vẻ mặt của anh, chỉ là mạc danh kỳ diệu cảm thấy, thân ảnh của Phó Hy toát lên sự cô đơn lạnh lẽo ...... Bóng đêm dày đặc, điểm điểm vài ánh sao lẻ loi trên trời, ánh đèn đường ảm đạm chiếu sáng khung cảnh. Thẩm Thư Lạc không ra khỏi cổng mà hướng theo đường bên trong tiểu khu đi. Hồ Điệp bộp chộp "Chúng ta không ngồi xe đi sao?" "Không cần ngồi xe, đi vài bước là đến, nhà anh ở trong tiểu khu này." Quả nhiên, đi khoảng ba trăm mét, Thẩm Thư Lạc dùng vân tay mở một cánh cửa sang trọng không kém. Hồ Điệp phe phẩy đầu cảm thán "Làm minh tinh thật là có tiền!" Thẩm Thư Lạc chỉ mỉm cười. Không ngờ lời của Thẩm Thư Lạc lại linh đến thế, Lâm Tiêu Tiêu bị hắt xì liên tiếp vài cái. "Phòng tắm ở lầu hai, trong ngăn tủ có áo tắm mới." Thẩm Thư Lạc đứng ở dưới cầu thang xoắn ốc, chỉ phương hướng, "Là căn phòng cuối hành lang, bên trái." "Vâng." Lâm Tiêu Tiêu lười biếng leo từng bậc thang gỗ, đánh tiếng lộc cộc. Dựa theo tính cách của Thẩm Thư Lạc, cứ nghĩ phòng của anh sẽ đơn giản lắm, không ngờ —— vừa mở cửa, đập vào mắt là một bức tranh nghệ thuật cỡ lớn, kín cả tường, hình như tác phẩm được vẽ bằng màu nước, màu sắc rất hài hoà. Phòng ngủ mang phong cách của Nhật, trên bàn làm việc có cuốn sách đang đọc dở cùng nửa ly cà phê, có một góc ngập tràn quà tặng cùng thư của fan, có lẽ anh đã dành nhiều thời gian ở đây. Lâm Tiêu Tiêu thoả thích tắm sạch sẽ rồi mới mặc áo tắm thong thả xuống lầu. Ở phòng khách, Thẩm Thư Lạc đang ngồi ở trên sô pha xem TV. Anh đã thay một chiếc áo tắm, một tay đang cầm khăn lông màu xám lau tóc, tay còn lại giơ điều khiển đổi kênh liên tục. Edit Tiểu Vũ YYPhó Hi an bài cho Lâm Tiêu Tiêu một phần công việc không có gì khó khăn, anh là tổng giám đốc. Không biết có phải ở bên anh ngốc lâu rồi, nhắc tới hai chữ "Tổng tài", cô thật cầm lòng không nổi mà liên tưởng mấy khung cảnh hường phấn như trong mấy tiểu thuyết ba làm việc đầu tiên, Lâm Tiêu Tiêu lo lắng vô cùng. Cũng may công việc chỉ là thư ký hư hư thực thực, ngồi bên ngoài văn phòng làm việc của Phó Hi, xung quanh là mấy đại tỷ ai nấy đều là thành phần tinh anh cả."Lâm tiểu thư đúng không, chỗ ngồi của cô ở đối diện tôi. Phó tổng đã dặn dò, cô có thể tuỳ ý làm việc của mình, không cần làm bộ bận rộn." Nụ cười thật tiêu chuẩn, khóe môi nhếch 45 độ, lộ ra hàm răng trắng nõn chỉnh tề. Không cần phải vờ vịt bận rộn, Lâm Tiêu Tiêu quả thật có thể trực tiếp tưởng tượng ra bộ dáng của Phó Hi nói lời này, lạnh lùng đơn giản trực 9 giờ sáng đến 6 giờ tối, Lâm Tiêu Tiêu chỉ thấy Phó Hi ba lần. Khác với hình ảnh "tổng tài" trong đầu cô, nhìn qua Phó Hi bận rộn như con quay, căn bản không dư thời gian để ý cô. Thế là cô cũng chỉ biết ngồi xem mấy drama Hàn, chơi quét mìn, bất tri bất giác 3 ngày đã trôi thứ ba, Lâm Tiêu Tiêu hướng Phó Hi "xin phép nghỉ" để ra sân bay đón Lâm nhị lão gia. Lâm mẹ vừa nhìn thấy cô là bắt đầu lảm nhảm không dứt, vẫn luôn chê cô gầy đen, bộ dáng thập phần đau một lát, Lâm mẹ lật mặt nhanh như lật bánh tráng, quay qua ghét bỏ quần áo của cô, áo thì hở vai, váy thì ngắn, thêm đôi giày nhìn không giống con gái nhà lành gì cả."Mẹ có đem ít rượu gạo nhà mình, tí nữa con đi làm tiện đem tặng cho mấy đồng nghiệp ở công ty nhé." Lâm mẹ chỉ chỉ đống hành lý thật lớn sau lưng. Lâm Tiêu Tiêu sớm có chuẩn bị, không nhanh không chậm mà mỉm cười "Được ạ, trước đưa ba mẹ về khách sạn. Buổi chiều ba đi hội thảo, con dẫn mẹ xem chỗ làm việc của con nha."Xách theo mười bình rượu gạo, Lâm mẹ theo tới công ty, nháy mắt há hốc mồm. Bà quét mắt một vòng xung quanh, lại quay đầu nhìn xem khuê nữ của mình, ngơ ngác hỏi "Đây là tất cả nhân viên ở bộ phận của con?""Đúng vậy." Lâm Tiêu Tiêu cười tủm tỉm nói. Lâm mẹ tham quan hoàn cảnh làm việc của cô xong, ở trước khi đi trộm nói "Tiêu Tiêu, hoàn cảnh công ty này hơi thiếu dương khí nha, chính là quá ít đàn ông, con muốn tìm đối tượng cũng khó. Nếu có kỳ ngộ khác, con cũng đừng ngại ăn máng khác, tìm công ty nào nhiều nhân viên nam mà vào.""..." Hoá ra mẹ đặc biệt quan tâm chỗ làm việc của cô bởi vì nguyên nhân này sao!"Con suy nghĩ kĩ một chút đi." Lâm mẹ cười từ ái mà vỗ vỗ mu bàn tay cô, dứt khoát rời đi. Hô, cuối cùng kết thúc. Lâm Tiêu Tiêu nhẹ nhàng thở ra, quen tay click mở game quét mìn trên máy tính, chưa kịp dò vài cái, điện thoại trên bàn đột nhiên reo lên. Mỗi bàn làm việc đều có một chiếc điện thoại riêng, khi có điện thoại tới, thư ký sẽ lọc một lần, rồi mới báo cho Phó Hi. Mấy ngày nay, điện thoại xung quanh tới không dứt, chỉ riêng điện thoại trên bàn của cô lại chưa từng reo. Cho nên cô cứ nghĩ rằng, điện thoại trên bàn mình không cắm dây, chỉ bài trí cho đẹp thôi."Alo, xin chào?" Dưới con mắt cổ vũ của mọi người, Lâm Tiêu Tiêu thấp thỏm nhận điện thoại."Tiến vào.""A?"Phó Hi không lặp lại lần thứ hai, trực tiếp cúp máy. "Tổng tài" trong truyền thuyết cuối cùng cũng nhớ đến đất diễn của mình sao!Lâm Tiêu Tiêu không rõ là hưng phấn, hay là e lệ, ở trên chỗ ngồi sửng sốt một lát, sau mới chậm rì rì mà đi đến văn phòng Phó Hi, gõ gõ cửa. Cửa làm hoàn toàn bằng gỗ, ngón tay hạ xuống gõ nhẹ cũng phát ra âm thanh nặng nề."Tiến vào." Bên trong truyền đến giọng nói của Phó Hi, cùng giọng nói trong điện thoại lạnh lùng giống nhau, thanh thanh lãnh lãnh, không rõ hỉ nộ. Kẽo kẹt ——Lâm Tiêu Tiêu nuốt nuốt nước miếng, đẩy cửa vào. Phó Hi ngồi sau cái bàn lớn, đang xem văn kiện. Phía sau là bức tường bằng kính thật lớn, có thể nhìn rõ toàn cảnh bên ngoài, đây là tầng cao nhất, xa xa nhìn người đàn ông kia, có cảm giác không chân thật lắm. Cô chậm rãi bước đến trước bàn,nhẹ giọng hỏi "Tìm em có việc?"Phó Hi không ngẩng đầu, từ ngăn kéo lấy ra một hộp quà được đóng gói tinh mỹ "Mở ra nhìn xem.""Là tặng cho em?""Khi đi công tác ở Mỹ đã mua, nhìn xem có thích không?"Lâm Tiêu Tiêu thụ sủng nhược kinh mà mở ra lớp giấy quà, bên trong là hộp nhung màu xanh sẫm, to hơn cái nắm tay một chút. Nếu bên trong là nhẫn, thì cái hộp này quá lớn, nếu là vòng cổ, cái hộp này lại quá nhỏ. Lòng tràn đầy nghi hoặc mà mở ra, nằm bên trong là một hộp đầy chữ tiếng Anh —— áo mưa. Lâm Tiêu Tiêu "... ""Thích sao?"Phó Hi thong thả ung dung kéo kéo cà vạt, thấp giọng nói, "Đây chính là quà mà anh ngàn vạn tuyển chọn đó.""Nếu như em nói không thích?". Lâm Tiêu Tiêu nhướng mày, thử Hi chưa kịp trả lời, ngoài cửa truyền đến tiếng hô "Viên tổng! Ngài không thể trực tiếp vào!" Mắt thấy có người muốn xông tới, Lâm Tiêu Tiêu như biến thành con thỏ, một cái khom lưng, nhảy tới chui xuống bàn làm việc của Phó xong, chính cô cũng ngây ngẩn cả người Này, đã làm việc gì bất chính đâu, sao cô lại có tật giật mình? Theo sát một chuỗi tiếng bước chân, một giọng đàn ông bực bội nói "Phó Hi, cậu vì cái gì cự tuyệt đề án điện ảnh của tôi? Cho tôi một cái lý do!""Đầu của anh chỉ để trang trí sao, không biết tự mình suy nghĩ?"Tuy rằng không nhìn được biểu cảm của Phó Hi, nhưng Lâm Tiêu Tiêu có thể nghe ra anh có vẻ tức giận, người này tính tình vừa không tốt, nói chuyện lại càng không nể mặt ai. Hai người đàn ông đang đàm luận về vấn đề gì, cô nghe như đàn gảy tai trâu, cái gì "Đòn bẩy hiệu ứng" cái gì "Doanh thu so", ở dưới gầm bàn nhàm chán cực kỳ, cô tự nhiên nảy ra ý tưởng. Lâm Tiêu Tiêu khom lưng, rón ra rón rén mà đi kéo khóa quần người nào đó, lại dùng tay thật cẩn thận mà đem cái vật còn đang ngủ say đỡ ra. Cô vươn đầu ra, dùng đầu lưỡi nóng hầm hập của mình, nhẹ nhàng một đường liếm đi lên, cô rõ ràng cảm giác được Phó Hi đột nhiên căng cứng cơ bắp. Cho anh ngày thường lăn lộn cơ thể em nha, cô tiểu nhân cười thầm. Có lẽ là bởi vì cô ở trong tối, anh ở ngoài sáng, động tác của cô càng không kiêng nể gì. Đem dương vật nửa mềm nửa cứng mút vào miệng, một bên dùng đầu lưỡi vây đánh vòng quanh điểm mẫn cảm trên quy đầu, một bên bắt chước động tác giao hợp phun ra nuốt vào. Dưới sự chăm sóc tận tình của cô, dương vật của anh nhanh chóng bành trướng lên, thô to mà đem hai má căng đến phình phình."Cậu có nghe được tiếng động gì đó không?""Không có." Phó Hi quả quyết phủ nhận. Người nọ lại hoài nghi "Nơi này có chuột sao?""Không có."Phó Hi cắn chặt răng mà nói. Cùng lúc đó, cô đẩy cả nguyên cây dương vật thô dài đi vào, quy đầu chạm tới tận cổ họng nhỏ hẹp, sướng đến mức anh phải nắm chặt nắm tay. Lâm Tiêu Tiêu còn ngại không đủ, cô cố nén xúc động muốn nôn khan, dùng đầu lưỡi dọc theo dương vật đang nhô lên gân xanh, thuần thục liếm láp. Phó Hi duỗi tay đè lại đầu cô, tựa muốn nhắc nhở cô đừng quá mức, lại như ẩn ẩn tia ham muốn nhiều hơn. Lâm Tiêu Tiêu không thèm để ý tới, thuận thế giữ chặt tay anh, đem ngón trỏ đút vào trong miệng, mút mát."Viên Thành, anh đi ra ngoài trước, tôi còn có việc phải làm." Phó Hi cố tình đem từ "Làm" này ngấu nghiến qua kẽ răng."Hứ, làm như mình cậu bận rộn, tôi cũng có rất nhiều việc cần xử lý." Người nọ thở phì phì mà rời đi, văn phòng một lần nữa an tĩnh Hi đẩy ghế dựa ra, đem con thỏ đang trốn dưới bàn kéo cười như không cười mà nhìn "Em muốn làm cái gì?""Muốn làm anh nha." Lâm Tiêu Tiêu không biết lấy dũng khí ở đâu, ngồi thẳng xuống đùi anh, đôi tay mềm như rắn trườn lên ôm cổ người đàn ông. Cô dương dương đắc ý ngẩng đầu lên, ý đồ hôn môi, lại bị anh nghiêng đầu né tránh, cô cười đến thực đáng khinh "Tới nào, không muốn nếm thử hương vị của chính mình sao, miệng em chứa đầy mùi của anh đấy.""Lâm Tiêu Tiêu!"Phó Hi đột nhiên đứng lên, đem Lâm Tiêu Tiêu đang treo trên người đè lên bàn làm việc. Đáy mắt hiện lên một tia ý vị thâm trường "Lần này, là tự em trêu chọc anh.""A~ em chỉ đùa một chút thôi, ha ha". Lâm Tiêu Tiêu hơi sợ hãi. Cô muốn từ lỗ hổng dưới cánh tay anh chui ra, nhưng dễ dàng bị ngăn lại. Phó Hi thành thạo mở từng nút áo sơmi của cô, dần dần xương quai xanh tinh xảo lộ ra, kéo nội y màu trắng xuống, hai luồng mềm mại đầy đặn nhảy ra sinh động. Đầu vú cao ngất, nhụy hoa phấn nộn cương lên bướng bỉnh, hình ảnh khiến ai cũng thèm nhỏ dãi. Anh dùng đôi tay nâng lên hai luồng mềm mại, dễ dàng nắn bóp nhào nặn, tiếp theo xem như là món ăn ngon, đem đầu vú cuốn vào đầu lưỡi."Aaa~" Lâm Tiêu Tiêu theo bản năng mà dựng thẳng ngực. Khoang miệng ướt nóng của đàn ông đang bao bọc lấy đầu vú của cô, khác với ngón tay, đầu lưỡi hơi hơi thô ráp mà lại liếm thông thuận, khoái cảm tê dại không ngừng từ ngực lan tràn, đầu vú thật mau liền ở trong miệng của anh biến thành hai viên tiểu anh đào đỏ hồng ướt át. Bỗng nhiên, một thứ gì đó bị nhét vào tay cô."Thử xem xem quà của anh, có làm em hài lòng hay không."Bất đắc dĩ, Lâm Tiêu Tiêu đành phải ngồi dậy, căng da đầu mở ra cái bao bên ngoài đầy tiếng Anh. Vừa mở ra liền ngây ngẩn cả người, cái áo mưa này không giống bình thường, gai to gai nhỏ nhô lên. Phó Hi tinh tế quan sát phản ứng của cô, thấy gương mặt cô gái nổi lên đỏ ửng khả nghi, mới rất là vừa lòng mà hiện lên một tia ý đem dương vật của mình nhét vào tay cô, nói "Giúp anh mang lên.""Hay là chúng ta vẫn đổi thành loại thường dùng đi." Lâm Tiêu Tiêu nuốt nuốt nước miếng, cố giãy giụa ở giây cuối cỡ của anh vốn dĩ cũng đã rất lớn, cái này tròng lên còn có lớn lớn bé bé nhô lên, anh mang cái này thọc tiến vào nói, cô nhất định thấy "chết" không còn xa mình Hi coi như không nghe thấy, lôi kéo tay cô, tự mình mang lên."Đừng cúi đầu."Cái gọi là tâm lý ám chỉ, chính là người khác kêu không được suy nghĩ đến chuối, thì trong não liền sẽ tự hiện ra hình dạng của chuối. Không nhìn thì không tưởng tượng được sao??Lúc này, Phó Hi càng kêu đừng nhìn, càng khiến cô nhịn không được tò mò mà cúi đầu đi xem. Anh đã cởi quần lót ướt đẫm của cô ra, để dương vật cọ cọ cửa động, nháy mắt áo mưa bao ngoài dương vật đã bị tẩm ướt át hơn. Lâm Tiêu Tiêu thấy rõ động tác của anh, dương vật màu đỏ tím dần hoàn toàn đi vào tiểu huyệt của mình. Từ góc độ của cô, tựa như là chính mình gấp không chờ nổi mà đem nó nuốt vào, quá dâm dục! Gai lớn nhỏ không đồng nhất nhô lên, theo động tác thọc vào rút ra, không ngừng ở đường đi ma xát, nghiền đi nghiền lại vách tường thịt, thỉnh thoảng chạm vào tiểu viên viên che giấu bên trong, kích thích đến cô một trận run rẩy. "Không được, cái này quá kích thích, không cần cái này" Thanh âm của Lâm Tiêu Tiêu đã mang lên chút khóc nức nở."Nói cầu xin anh, anh có thể suy xét một chút.""Cầu xin anh!""Không thành ý."Như là vì trừng phạt thái độ qua quýt của cô, Phó Hi nâng một chân của cô lên, đặt lên vai của mình, không còn chút chướng ngại, chỗ hai người kết hợp đập vào nhau gắt gao. Thói quen của anh không đặt nặng tốc độ, mà là mỗi lần đều đem nguyên cây cắm vào, chậm rãi rút ra, làm cho cô có thể cẩn thận cảm nhận được sự ma xát mấy cái gai nhô lên."Quá sâu, ô ô"Lớn nhỏ không đồng nhất nhô lên dày đặc ở trên dương vật, ngay cả ở quy đầu cũng có. Mỗi lần anh cắm lút cán, mang theo gai nhô lên ở đỉnh hung hăng đánh vào chỗ sâu nhất, đâm cho cô hết ô lại a, tê liệt hết người, cảm giác vừa kỳ lạ vừa hưng phấn, "Không được Phó Hi, em không chịu được nữa""Không chịu nổi nữa?" Anh ở trong cơ thể cô dùng sức ma xát, tay càng không có ý tốt mà đi vuốt ve âm đế đang sung huyết."A!" Lâm Tiêu Tiêu nhịn không được kêu lên tiếng, "Anh làm ơn" Phó Hi nhìn cô một cái, đột nhiên không có dấu hiệu nào mà đẩy nhanh tốc độ."Không được, em vừa rồi ra sức dùng miệng chăm sóc dương vật của anh đến như vậy, anh phải báo đáp em chu đáo mới phải phép." Rồi đẩy từng cái nặng nề đỉnh đi vào, như là môtơ máy đóng cọc cường lực, tàn phá cô không thương tiếc."Không, không cần ô ô ô" Đáy mắt cô toát ra chút nước mắt. Ở nơi hai người kết hợp phát ra "Phụt phụt" tiếng nước, tiểu huyệt tiết ra càng nhiều dâm thủy thì càng bị điên cuồng thọc vào rút ra, dịch ái văng tung toé. Bị thọc hơn trăm cái, ngón chân cô cuộn lại lên, cả người co rút mà cao trào. Theo tác dụng quán tính, miệng nhỏ bên dưới cũng vô thức mà rút lại, Phó Hi không tiếp tục nữa, mà là rút dương vật ra, hiếm khi ôn tồn mà sờ sờ mặt cô, cảm thán mà nói "Vật nhỏ, mới vậy đã làm em ra rồi?"Hiện tại Lâm Tiêu Tiêu cả người mệt mỏi, cô cố sức mà mở mắt ra, rất là kỳ quái mà nhìn anh "Sao anh lại dừng?"Phó Hi không trả lời, chặn ngang bế cô lên, hướng cửa kính sau sô pha đi đến —— hoá ra trong văn phòng còn có một phòng nghỉ nhỏ, bên trong chỉ có một cái giường đơn. Anh đem cô đặt lên giường, thấp giọng nói "Nghỉ ngơi một chút đi."Lâm Tiêu Tiêu trộm nhìn về phía vật nào đó vẫn ngẩng đầu đứng thẳng, nhỏ giọng hỏi "Vậy còn anh?"Phó Hi không nói lời nào, đem áo mưa đang che kín vật tà ác kia cởi xuống dưới, nói "Đem vật bên dưới gối đầu đưa cho anh.""Được." Lâm Tiêu Tiêu còn tưởng là giấy ăn hay đồ vật linh tinh gì đó, không nghĩ tới sờ đến một đồ vật quen quen. Cô không dám tin tưởng mà lấy ra, vừa thấy, quả nhiên lại là một cái hộp áo mưa đầy tiếng Anh. Phó Hi đi tới mép giường, dương vật chót vót ngạo nghễ chào hỏi mặt cô. Anh vân đạm phong khinh mà giải thích nói "Sợ em không thích, cho nên anh chọn thêm mấy loại khác nhau."Lâm Tiêu Tiêu hoảng sợ mà khép lại hai chân.

the than canh nong