Lẩu riêu cua thập cẩm Lẩu riêu cua là một trong những loại lẩu dễ ăn nhất dù thời tiết mùa đông hay mùa hè. Bởi vị thanh mát của riêu cua, quyện với vị chua chua của dấm bỗng, thêm những nguyên liệu nhúng như bắp bò hay sườn sụn thanh ngọt. Những váng mỡ béo ngậy đậm gạch cua, thịt bò nhúng thả ga mềm và thơm. Nguyên liệu nấu cháo sò huyết thập cẩm. - Sò huyết: 500g, bạn nên chọn những con sò tươi ngon, có kích thước vừa phải, không quá lớn, không quá nhỏ sẽ ngon hơn; - Gia vị: hạt nêm, muối, bột ngọt, tiêu, ớt bột, nước mắm, dầu ăn. - Gạo tẻ, nếp: Vo sạch, để Nguyên liệu: - Cà tím: 4 quả (chọn loại quả dài hay còn gọi là cà dái dê) - Thịt băm 150g - Tỏi, hạt nêm Cách làm: Bước 1: Cà tím rửa sạch, cắt cuống xanh bỏ đi. Dùng dao rạch 1 đường dọc thân Unilerver Việt Nam - Công Ty TNHH Quốc Tế Unilever Việt Nam. Đã xác minh: 8/5/2021. Ngành: nhà cung cấp gia vị. Số 156 Nguyễn Lương Bằng, P. Tân Phú, Q. 7, Tp. Hồ Chí Minh (TPHCM) (028) 54135686. tuvankhachhang@unilever.com. Nhà máy sản xuất: Lô A2-3 KCN Tây Bắc Củ Chi, X. Tân An Hội, H. Củ Chi Nguyên liệu cần thiết - Cá mặt quỷ: 1kg - Hành lá, gừng tươi, ớt - Dầu ăn Thực hiện Nên đeo găng tay để xử lý cá mặt quỷ, tránh tiếp xúc với phần vây lưng và da cá. Dùng dao sắc đập mạnh vào đầu cá tới khi cá không còn động đậy để tránh việc cá quẫy mạnh khiến nọc độc dính vào tay. Cho vào nước luộc sơ để loại bỏ các mảng bám bên ngoài. M3iKRCc. Đường nét cực đẹp, hệt như đi ra từ manga dành cho các thiếu lẽ đã phát hiện ra sau lưng có ai đó đang âm thầm quan sát mình, anh bỗng quay đầu lại, thờ ơ nhìn Tiên Bối cứng họng lại, nhanh chóng dời mắt cô đã nhảy lên tận mặt với người khác, là một cực hình cấp vũ một cái liếc đã như một thanh đao xuyên vào tim cô đỏ lên, cùng lúc đó, chuông điện thoại lại reo đàn ông lại nhìn cô lần nữa, ánh mắt vốn không có bất kỳ độ mạnh yếu nào, giờ lại trở nên kinh cảm xúc này cũng không duy trì được bao lâu, liền chuyển thành nghiên cứu và phân Bối siết chặt túi mua sắm trong tay, luống mắt này há chỉ là giày vò, quả thực là lột sạch cô, ném ra dưới ánh nắng chói chang của mặt thoại đang không ngừng reo lên trong túi áo, là kẻ đồng lõa tội ác tày trời, cùng với tiếng gõ cửa với lực sát thương không khác gì cái chết kia, chỉ càng khơi dậy thêm nhiều nỗi sợ hãi hơn nữa trong sát cô một lát, người đàn ông cúp máy, điện thoại Tiên Bối cũng không reo lên vấn được xác nhận, trên bờ môi anh hiện lên niềm vui như có như không. Sau đó, bờ môi ấy giật giật, anh cũng bước một bước về phía cô…Mẹ ơi! Người này thật sự đến tìm cô!Hoàn toàn không nghe rõ anh nói gì!Tiên Bối đã hoảng hốt quay đầu, chạy như điên xuống tầng.+++Chiều, Trần Chước trở lại Vừa Ý là một tiệm trà chiều, nằm ở quảng trường trung tâm thành phố phong cách trang hoàng thuần trắng đẹp đẽ và diện mạo không thua siêu sao của anh chủ, khiến nó trở thành một tiểm nổi như cồn trên mạng trong đã khai trương được một năm, làm ăn cũng tương đối Trần Chước chính là chủ tiệm lúc nhân viên đang nghỉ ngơi, phó chủ tiệm Chu Thanh Thụ còn đang điều chỉnh lại danh sách quà tặng nhỏ tháng này, ngẩng đầu liếc anh“Thế đã thấy Tiên nữ’ chưa?”Tiên nữ’ chỉ là cái tên gọi cho Ý chưa khai trương được bao lâu, đã bắt đầu dịch vụ chuyển phát ta đều biết, trong đơn đặt hàng bằng app chuyển phát nhanh, sẽ ghi rõ họ của người đặt hàng và địa chỉ đưa chuyển khách hàng có họ rất đặc biệt, không rõ thật giả – Tiên nữ sĩ ở quận Cảnh, mỗi ngày đều mặc gió mặc mưa đặt trà sữa, gần như nguyên cả năm, đã nhận được sự chú ý của tất cả các nhân viên trong đặc biệt hơn là, khẩu vị của cô chỉ có một, bất kể trà sữa trong tiệm thay đổi đa dạng như thế nào, cũng mặc kệ anh chủ vắt hết óc nghiên cứu thêm khẩu vị mới ra vẫn trước sau như một, đặt một ly…Trà sữa nguyên phần đường cố ly giản dị nhất, và không thêm bất cứ gì Chước không đáp, hình ảnh nửa giờ trước vẫn rõ mồn một trước không khỏi mỉm cười, lại cũng cảm thấy không biết nên làm thế nào.“Xem ra là gặp rồi.” Chu Thanh Thụ dựa vào thành ghế “Nói chuyện với nhau chưa?”Trần Chước lắc đầu, rót một cốc nước cho mình, đến bên cạnh bàn, ngồi miếng nước, mới nhíu mày đáp “Thấy tôi đã chạy rồi.”Chu Thanh Thụ cười trêu “Nhất định là uống trà sữa của chúng ta cả năm nên chán rồi mới thay lòng, bắt đầu uống của người khác đấy. Nửa tháng không đặt hàng, anh chủ đã tới tận cửa tính sổ, không mau chạy thì sao.”“…”Đúng như Chu Thanh Thụ nói, nửa tháng nay, Tiên nữ sĩ – fan trung thành của Vừa Ý họ – chưa từng gọi một ly trà sữa cả mọi người đều cảm thấy kỳ cáo tình huống này cho anh chủ Trần là vì sự quan tâm dành cho khách quen theo lẽ thường, và lòng tự tin vô đối đối với sản phẩm của tiệm hôm Trần Chước tìm đến đó, là để xác nhận địa phương sở tại của Tiên nữ’, cô không phải là đã chuyển đó cũng chính là hôm đúng lúc gặp Thanh Thụ đung đưa chân “Trông cô ấy thế nào hả? Tiểu Thụy nói đi đưa trà sữa cả năm, cũng chưa thấy mặt người ở trong đó bao giờ. Cô ấy chỉ mở ra một khe cửa bé tí, đưa tay nhỏ ra run rẩy lấy trà sữa vào thôi.”“Trông có giống tiên nữ thật không?” Chu Thanh Thụ rất tò Chước trầm ngâm, nhớ lại một màn trong khu chung cư bé nhỏ gầy mặc một cái áo có mũ rộng thùng thình và một chiếc quần dài. Phần ống dài quá được cô xắn lên hai đeo khẩu trang, mũ áo dém chặt lên để lộ ra một đôi mắt đen nhánh hốt hoảng mờ mịt, nhìn anh như thấy thú hoang nước biết vì sao lại thế, nhưng cũng có phần buồn Chước cong môi “Chưa thấy.” Nhưng đã nhớ kỹ vóc dáng Thanh Thụ hỏi “Có chắc là cô ấy không?”Trần Chước “Chắc.”Chu Thanh Thụ thở dài “Thế còn không bằng đã chuyển đi.”Trần Chước không nói gì, chỉ càng thêm vui với anh thì hoàn toàn ngược lại, sao có thể chuyển đi chứ, phải thật sự ngán vị nhà anh, đi nếm hương tiệm so sánh mới phân biệt ra được tốt xấu, thế cô mới quay đầu lại, phát hiện, trăm hàng nghìn tiệm vẫn chẳng thể bằng một ly của Vừa Ý nhà anh. ReviewNGUYÊN VỊ NGỌT BA PHẦNTác giả Thất Bảo TôThể loại Hiện đại, nhẹ nhàng, tình yêu trà sữa, nữ hơi tự kỷ, cực sủng, sạch, ngọt, HEĐộ dài 22 chươngTình trạng Hoàn-Tiên Bối là fan ruột của ruột của quán trà Vừa Ý, cô thực sự “vừa ý” với hương vị đồ uống ở đây, nhưng dạo này thu nhập hơi thất bát nên mới bấm bụng không dám order trà sữa đều đặn hàng ngày Chước là chủ tiệm của Vừa Ý, khách hàng thân thiết cả một năm bỗng biến mất không quay lại nữa, nhưng anh khá có lòng tự tin đối với sản phẩm của tiệm mình, nên muốn đến tận cửa để tìm hiểu nguyên nhân vị khách này bay hơi một người rối loạn nhân cách chống đối xã hội như Tiên Bối mà nói, gặp một sinh vật còn thở, hơn nữa còn là một con người đứng trước nhà mình là một điều đáng sợ, mà kinh khủng hơn nữa là khó có thể tránh khỏi phải giao tiếp với người đó. Trò chuyện đối với Tiên Bối rất vất vả, cứ như độ kiếp thăng thiên ấy, muốn nói không được, mà nói ra lời rồi thì tiếng nhỏ như muỗi vo ve, chẳng ai nghe nên theo kinh nghiệm và bản năng khi thấy một người còn sống sờ sờ, Tiên Bối… chạy!…Từ nhỏ Tiên Bối vốn bình thường như bao cô bé khác, nhưng sống dưới sự dạy dỗ độc đoán của mẹ, cô dần trở nên khép kín, hướng nội. Nhưng phong cách vẽ manga của Tiên Bối lại tiết lộ con người ẩn sâu trong cô, nét vẽ mạnh mẽ phóng khoáng, cùng với tài năng sáng tạo và trí tưởng tượng phong phú, cô thậm chí còn khiến Trần Chước phải ngạc cô gái khép lòng như thế, khi yêu cũng không ngoại lệ là một khó khăn để cô bày tỏ. Vậy nên ba chữ, “em thích anh”, Tiên Bối biết, Trần Chước cũng biết, cô đã phải dùng dũng khí lớn đến thế nào để có thể thổ lộ cho anh nghe....Trần Chước không ngờ bản thân anh có thể dọa người như vậy, tuy nhiên anh lại rất kiên nhẫn, lần một không thành công thì sẽ thử lại lần hai, lần ba nữa. Anh thử những cách thức thật nhẹ nhàng và chậm rãi, từng bước một tiến tới thân cận hơn cùng Tiên Bối. Trần Chước biết được 70% lượng nước trong người Tiên Bối là trà sữa, vì vậy để cô cởi bỏ bớt lớp phòng bị, anh dùng trà sữa làm vật phẩm tiến cống cho cô. Từng hương vị mới mà anh tạo ra, đều lấy cảm hứng khi gặp cô, vậy nên lấy cớ “tri ân khách hàng thân thiết”, lấy lòng cô bằng những mùi vị mới mẻ ngọt ngào. Trần Chước thật ra cũng rất mờ mịt, anh không hiểu nổi bản thân mình tại sao lại quan tâm một cô gái nhỏ, hơn nữa còn dung túng, cho phép cô thâm nhập vào cuộc sống của lẽ sức hút giữa nam và nữ vốn đã là một loại triết học duy tâm. Những lần cố ý giao trà sữa tới nhà Tiên Bối đều do Trần Chước chủ động, nhưng sau này ngày càng có những sự trùng hợp vô tình mà họ chạm mặt nhau với tần suất cao dần. Có vài cảm xúc đến mà chẳng có duyên cớ, mọi chuyện trên đời đều do duyên phận mà ra, tình yêu cũng không phải ngoại lệ. Duyên do trời định, phận do người tạo. Tình cảm do tự mình nắm lấy....Mỗi đời người, đều sẽ gặp được rất nhiều hoa có đóa được nhiều người chú ý bởi màu sắc tươi đẹp; có bông lại khiến người ta dừng chân vì hương thơm nồng nàn. Tiên Bối lại khác, cô là một nụ hoa nhỏ hoàn toàn không muốn nở rộ, sống ở một góc tường khuất vắng, ước gì ai cũng không phát hiện được sự tồn tại của cô. Nhưng làm sao đây, anh lại vô tình nhìn thấy đóa hoa bé bỏng cô độc kỳ lạ này. Một ý nghĩ ích kỷ đến kỳ diệu sinh đưa cô vào trong lãnh địa của mình, quan sát, che chở, để rồi một ngày có thể nhìn thấy cô nở rộ tươi thắm. Đương nhiên, tốt nhất là chỉ nở rộ với mình anh.…Đối với mình truyện rất nhẹ nhàng, ngắn lắm, nhưng lại ngọt ngào làm sao. Tình yêu của hai người bắt đầu từ vị trà sữa ba vị ngọt, nhưng sau này ai ngờ lại thăng cấp ngọt đến mức ngược người khác đâu chứ? Vậy nên, yêu một người, thuận duyên, thuận lòng người, cũng thuận lòng mình, vốn đã là duyên phận được sắp đặt. <3"Cả thế giới không hiểu cũng không sao, không cần người ngoài biết. Giây phút này, toàn bộ mục đích của em là để anh hiểu được. Một tinh cầu, vài tỷ muốn chính miệng nói cho anh biết, muôn vàn hương vị trên thế giới, em chỉ yêu mình một ly là anh."-P/S Tui uống gần hết quán trà sữa ở Hà Nội này rồi sao vẫn không có soái ca nào đập vào mặt tuiii by Tuệ PhiBìa Lam Tần*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban Tên gốc Nguyên vị tam phân điềm - 原味三分甜Thể loại hiện đại, ngọt ngào, nhẹ nhàng, sủngConvert sakahara – TTVEditTiểu LăngCouple Chủ tiệm trà sữa x trạch nữ mangakaLời tác giảXin dâng câu chuyện này cho tình yêu của đời tôi – trà Bối mắc phải chứng bệnh sợ cực kỳ nghiêm trọng. Trong khi nói chuyện cô không có cách nào nhìn thẳng được vào mắt của người cô lại thầm mến một người đàn đã lấy hết can đảm, xoay người nói với anh "Em, em, em, thích, thích..."Thật lâu sau Tiên Bối cũng không nói hết được một câu, mặt đỏ ửng, đầu đầy mồ đàn ông đấy lại nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng nói "Anh cũng vậy"-Em nếm qua không biết bao nhiêu vị yêu thương nhưng lòng chỉ yêu duy nhất ly này của sẻ + review của editorNói thế nào nhỉ, truyện hệt như tên vậy, là một ly trà sữa nguyên vị ngọt ba phần, tức là một ly trà sữa đúng vị gốc với hương ngọt dìu thế, hẳn là các bạn có thể hiểu được mức độ sủng của bộ này như thế nào. Nó chỉ ở tầm trung trung, không ngọtđến mức như đường tan trong cái sủng, cái ngọt của “ly trà sữa” này lại khiến tôi ấn tượng vô cùng, thậm chí xúc động mà vác về hợp của trà và sữa, vừa có cái vị ngọt lành của sữa, lại thêm cái vị đăng đắng của trà. Vừa hút nhẹ vào, cái ta ấn tượng đầu tiên không phải là vị ngọt, mà là hương đắng phủ ngập khoang miệng, khiến ta thoáng cảm thấy khó lại thích vị đắng đây?Câu chuyện cũng như một ly trà sữa, vừa nhấp nhẹ, xông vào là một vị đắng. Tiên Bối có một quá khứ u tối, tối đến mức mà chỉ qua vài lời kể hời hợt, đã cảm thấy cái đau thương bao phủ khắp lòng người. Quá khứ ấy khiến cô sợ hãi, sợ một khi mình mở miệng ra, những người xung quanh sẽ bị tổn thương. Cô dần cúi đầu, im lặng. Cô cũng yêu cuộc sống lắm chứ, cũng yêu những người xung quanh mình, nhưng cô không biết làm thế nào để bày tỏ tình yêu thầm kín ấy. Cô chỉ biết lặng lẽ đưa chúng vào những trang giấy, những nét vẽ, cố gắng truyền tải một phần tình yêu mà có lẽ không bao giờ cô nói ra cái đắng là để làm tôn lên hương ngọt. Hẳn Tiên Bối thật bất hạnh khi có một tuổi thơ bị cô lập, bị xa lánh; nhưng cô lại thật may mắn, khi có một người nguyện ý tiến vào thế giới cô độc của cô, làm bạn với cô, mang đến cho cô vị ngọt của cuộc Chước là một người đàn ông rất kiên nhẫn, rất dịu dàng và bao dung. Cái tốt của anh khiến cho người ta cảm động, có lẽ là vì anh không nhìn Tiên Bối bằng ánh mắt kỳ dị. Thử hỏi ai sẽ dùng ánh mắt bình thường để nhìn một cô gái mắc chứng sợ giao tiếp, suốt ngày chỉ im như một hũ nút, hỏi gì cũng chỉ biết đáp nhỏ như muỗi kêu đây?Vậy mà anh lại nhìn cô bằng ánh mắt bình thường, thậm chí dịu dàng bao dung nỗi sợ của rất nhẫn nại, không hề ép buộc cô. Cô không muốn nói, anh sẵn sàng trao đổi với cô bằng giấy, bằng điện thoại. Cô không muốn mở lòng, anh sẵn sàng đọc những trang truyện cô vẽ, cô viết, để thấu hiểu tâm hồn cô. Cô không thốt lên được lời yêu, anh sẵn sàng ôm lấy cô nói dẫn cô, như dìu dắt một đứa bé chập chững, tiến vào một thế giới rộng mở trước sự, Trần Chước rất đúng với câu “Nếu hai ta cách nhau 100 bước, em chỉ cần bước 1 bước thôi, và anh sẽ bước nốt 99 bước còn lại”.Chuyện tình của hai người, không hề có sóng gió, nhưng lại khiến tôi xúc động đến nỗi hốc mắt đầy nước. Không dám nói duyệt qua ngàn bộ truyện, nhưng số bộ tôi đọc cũng phải vượt qua mấy trăm. Trong đó có mấy bộ khiến tôi khóc được?Và bộ này là một trong số lẽ mỗi người một vị, bộ này có thể khiến tôi khóc, nhưng cũng có thể làm ai cười. Một ly trà sữa cùng một vị, nhưng mỗi người uống, lại có một cảm nhận khác nhau. Câu chuyện với tôi có thể là một ly trà sữa, nhưng với ai đó cũng có thể là một chén tôi vẫn hy vọng, với bộ truyện này, các bạn có thể cảm nhận được dư vị đắng đắng ngọt ngọt sau một buổi chiều hè, để cái man mát lành lạnh từ dư vị ấy thấm nhè nhẹ vào lòng, để các bạn mến Anh là ly nguyên vị ngọt ba phần duy nhất của em, hôm qua, hôm nay, ngày mai, và… mãi mãi! Trọn bộ Nguyên Vị Ngọt Ba Phần Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh gốc Nguyên vị tam phân điềm – 原味三分甜Thể loại hiện đại, ngọt ngào, nhẹ nhàng, sủngConvert sakahara – TTVEditTiểu LăngCouple Chủ tiệm trà sữa x trạch nữ mangakaLời tác giảXin dâng câu chuyện này cho tình yêu của đời tôi – trà sữa. Tiên Bối mắc phải chứng bệnh sợ cực kỳ nghiêm trọng. Trong khi nói chuyện cô không có cách nào nhìn thẳng được vào mắt của người khác. Nhưng cô lại thầm mến một người đàn ông. Cô đã lấy hết can đảm, xoay người nói với anh “Em, em, em, thích, thích…” Thật lâu sau Tiên Bối cũng không nói hết được một câu, mặt đỏ ửng, đầu đầy mồ hôi. Người đàn ông đấy lại nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng nói “Anh cũng vậy” —Em nếm qua không biết bao nhiêu vị yêu thương nhưng lòng chỉ yêu duy nhất ly này của anh. Chia sẻ + review của editor Nói thế nào nhỉ, truyện hệt như tên vậy, là một ly trà sữa nguyên vị ngọt ba phần, tức là một ly trà sữa đúng vị gốc với hương ngọt dìu dịu. Nói thế, hẳn là các bạn có thể hiểu được mức độ sủng của bộ này như thế nào. Nó chỉ ở tầm trung trung, không ngọtđến mức như đường tan trong miệng. Nhưng cái sủng, cái ngọt của “ly trà sữa” này lại khiến tôi ấn tượng vô cùng, thậm chí xúc động mà vác về edit. Hỗn hợp của trà và sữa, vừa có cái vị ngọt lành của sữa, lại thêm cái vị đăng đắng của trà. Vừa hút nhẹ vào, cái ta ấn tượng đầu tiên không phải là vị ngọt, mà là hương đắng phủ ngập khoang miệng, khiến ta thoáng cảm thấy khó chịu. Ai lại thích vị đắng đây? Câu chuyện cũng như một ly trà sữa, vừa nhấp nhẹ, xông vào là một vị đắng. Tiên Bối có một quá khứ u tối, tối đến mức mà chỉ qua vài lời kể hời hợt, đã cảm thấy cái đau thương bao phủ khắp lòng người. Quá khứ ấy khiến cô sợ hãi, sợ một khi mình mở miệng ra, những người xung quanh sẽ bị tổn thương. Cô dần cúi đầu, im lặng. Cô cũng yêu cuộc sống lắm chứ, cũng yêu những người xung quanh mình, nhưng cô không biết làm thế nào để bày tỏ tình yêu thầm kín ấy. Cô chỉ biết lặng lẽ đưa chúng vào những trang giấy, những nét vẽ, cố gắng truyền tải một phần tình yêu mà có lẽ không bao giờ cô nói ra được. Song cái đắng là để làm tôn lên hương ngọt. Hẳn Tiên Bối thật bất hạnh khi có một tuổi thơ bị cô lập, bị xa lánh; nhưng cô lại thật may mắn, khi có một người nguyện ý tiến vào thế giới cô độc của cô, làm bạn với cô, mang đến cho cô vị ngọt của cuộc đời. Trần Chước là một người đàn ông rất kiên nhẫn, rất dịu dàng và bao dung. Cái tốt của anh khiến cho người ta cảm động, có lẽ là vì anh không nhìn Tiên Bối bằng ánh mắt kỳ dị. Thử hỏi ai sẽ dùng ánh mắt bình thường để nhìn một cô gái mắc chứng sợ giao tiếp, suốt ngày chỉ im như một hũ nút, hỏi gì cũng chỉ biết đáp nhỏ như muỗi kêu đây? Vậy mà anh lại nhìn cô bằng ánh mắt bình thường, thậm chí dịu dàng bao dung nỗi sợ của cô. Anh rất nhẫn nại, không hề ép buộc cô. Cô không muốn nói, anh sẵn sàng trao đổi với cô bằng giấy, bằng điện thoại. Cô không muốn mở lòng, anh sẵn sàng đọc những trang truyện cô vẽ, cô viết, để thấu hiểu tâm hồn cô. Cô không thốt lên được lời yêu, anh sẵn sàng ôm lấy cô nói trước. Anh dẫn cô, như dìu dắt một đứa bé chập chững, tiến vào một thế giới rộng mở trước mắt. Thật sự, Trần Chước rất đúng với câu “Nếu hai ta cách nhau 100 bước, em chỉ cần bước 1 bước thôi, và anh sẽ bước nốt 99 bước còn lại”. Chuyện tình của hai người, không hề có sóng gió, nhưng lại khiến tôi xúc động đến nỗi hốc mắt đầy nước. Không dám nói duyệt qua ngàn bộ truyện, nhưng số bộ tôi đọc cũng phải vượt qua mấy trăm. Trong đó có mấy bộ khiến tôi khóc được? Và bộ này là một trong số đó. Có lẽ mỗi người một vị, bộ này có thể khiến tôi khóc, nhưng cũng có thể làm ai cười. Một ly trà sữa cùng một vị, nhưng mỗi người uống, lại có một cảm nhận khác nhau. Câu chuyện với tôi có thể là một ly trà sữa, nhưng với ai đó cũng có thể là một chén café. Nhưng tôi vẫn hy vọng, với bộ truyện này, các bạn có thể cảm nhận được dư vị đắng đắng ngọt ngọt sau một buổi chiều hè, để cái man mát lành lạnh từ dư vị ấy thấm nhè nhẹ vào lòng, để các bạn mến nó. — Anh là ly nguyên vị ngọt ba phần duy nhất của em, hôm qua, hôm nay, ngày mai, và… mãi mãi! Nói thế nào nhỉ, truyện hệt như tên vậy, là một ly trà sữa nguyên vị ngọt ba phần, tức là một ly trà sữa đúng vị gốc với hương ngọt dìu dịu. Nói thế, hẳn là các bạn có thể hiểu được mức độ sủng của bộ này như thế nào. Nó chỉ ở tầm trung trung, không ngọt đến mức như đường tan trong miệng. Nhưng cái sủng, cái ngọt của “ly trà sữa” này lại khiến tôi ấn tượng vô cùng, thậm chí xúc động mà vác về edit. Hỗn hợp của trà và sữa, vừa có cái vị ngọt lành của sữa, lại thêm cái vị đăng đắng của trà. Vừa hút nhẹ vào, cái ta ấn tượng đầu tiên không phải là vị ngọt, mà là hương đắng phủ ngập khoang miệng, khiến ta thoáng cảm thấy khó chịu. Ai lại thích vị đắng đây? Câu chuyện cũng như một ly trà sữa, vừa nhấp nhẹ, xông vào là một vị đắng. Tiên Bối có một quá khứ u tối, tối đến mức mà chỉ qua vài lời kể hời hợt, đã cảm thấy cái đau thương bao phủ khắp lòng người. Quá khứ ấy khiến cô sợ hãi, sợ một khi mình mở miệng ra, những người xung quanh sẽ bị tổn thương. Cô dần cúi đầu, im lặng. Cô cũng yêu cuộc sống lắm chứ, cũng yêu những người xung quanh mình, nhưng cô không biết làm thế nào để bày tỏ tình yêu thầm kín ấy. Cô chỉ biết lặng lẽ đưa chúng vào những trang giấy, những nét vẽ, cố gắng truyền tải một phần tình yêu mà có lẽ không bao giờ cô nói ra được. Song cái đắng là để làm tôn lên hương ngọt. Hẳn Tiên Bối thật bất hạnh khi có một tuổi thơ bị cô lập, bị xa lánh; nhưng cô lại thật may mắn, khi có một người nguyện ý tiến vào thế giới cô độc của cô, làm bạn với cô, mang đến cho cô vị ngọt của cuộc đời. Trần Chước là một người đàn ông rất kiên nhẫn, rất dịu dàng và bao dung. Cái tốt của anh khiến cho người ta cảm động, có lẽ là vì anh không nhìn Tiên Bối bằng ánh mắt kỳ dị. Thử hỏi ai sẽ dùng ánh mắt bình thường để nhìn một cô gái mắc chứng sợ giao tiếp, suốt ngày chỉ im như một hũ nút, hỏi gì cũng chỉ biết đáp nhỏ như muỗi kêu đây? Vậy mà anh lại nhìn cô bằng ánh mắt bình thường, thậm chí dịu dàng bao dung nỗi sợ của cô. Anh rất nhẫn nại, không hề ép buộc cô. Cô không muốn nói, anh sẵn sàng trao đổi với cô bằng giấy, bằng điện thoại. Cô không muốn mở lòng, anh sẵn sàng đọc những trang truyện cô vẽ, cô viết, để thấu hiểu tâm hồn cô. Cô không thốt lên được lời yêu, anh sẵn sàng ôm lấy cô nói trước. Anh dẫn cô, như dìu dắt một đứa bé chập chững, tiến vào một thế giới rộng mở trước mắt. Thật sự, Trần Chước rất đúng với câu “Nếu hai ta cách nhau 100 bước, em chỉ cần bước 1 bước thôi, và anh sẽ bước nốt 99 bước còn lại”. Chuyện tình của hai người, không hề có sóng gió, nhưng lại khiến tôi xúc động đến nỗi hốc mắt đầy nước. Không dám nói duyệt qua ngàn bộ truyện, nhưng số bộ tôi đọc cũng phải vượt qua mấy trăm. Trong đó có mấy bộ khiến tôi khóc được? Và bộ này là một trong số đó. Có lẽ mỗi người một vị, bộ này có thể khiến tôi khóc, nhưng cũng có thể làm ai cười. Một ly trà sữa cùng một vị, nhưng mỗi người uống, lại có một cảm nhận khác nhau. Câu chuyện với tôi có thể là một ly trà sữa, nhưng với ai đó cũng có thể là một chén café. Nhưng tôi vẫn hy vọng, với bộ truyện này, các bạn có thể cảm nhận được dư vị đắng đắng ngọt ngọt sau một buổi chiều hè, để cái man mát lành lạnh từ dư vị ấy thấm nhè nhẹ vào lòng, để các bạn mến nó. - Anh là ly nguyên vị ngọt ba phần duy nhất của em, hôm qua, hôm nay, ngày mai, và… mãi mãi! Than vãn đôi lời Chuyện là khi kiếm cái ảnh minh họa tạm cho truyện trước khi thiết kế ảnh bìa, phát hiện bộ này đã được bạn Kirin bên Kites edit đến chương 14. Đính chính bản này là bản do Lăng edit hoàn toàn nhé! Mời các bạn đón đọc Nguyên Vị Ngọt Ba Phần của tác giả Thất Bảo Tô.

nguyên vị ngọt ba phần